HUYẾT CỦA CHÚA GIÊ-XU BAO PHỦ BẠN
-
*"… Khi Ta thấy huyết đó, thì sẽ vượt qua, chẳng có tai nạn hủy diệt các
ngươi."* (Xuất 12:13)
Trong 400 năm, con cái Y sơ ra ên làm nô lệ tại Ê díp tô....
CƠ ĐỐC NHÂN VÀ LUẬT PHÁP? (Ro 7:1-25)
Trong bản chất con người có điều gì đó khiến chúng ta muốn có những hành động cực đoan, một nhược điểm làm cho con cái Chúa không hoàn toàn tự do. “Vì chúng ta được cứu bởi ân điển”, một số người lý luận, “chúng ta được tự do sống tuỳ thích”, đó là thái độ tuỳ tiện.
Số người khác lập luận, “Nhưng chúng ta không thể làm ngơ với luật pháp Đức Chúa Trời được. Chúng ta được cứu nhờ ân điển là điều chắc chắn nhưng chúng ta phải sống dưới luật pháp nếu chúng ta muốn làm đẹp lòng Đức Chúa Trời”. Đây là thái độ đề cao luật pháp.
Phao-lô trả lời nhóm người đầu tiên trong chương 6, nhóm thứ hai được trả lời trong chương 7. Chữ luật pháp được dùng 23 lần trong chương này. Ở chương 6, Phao-lô dạy chúng ta cách nào thôi không làm điều xấu ở chương 7 ông dạy thế nào không làm điều lành. Ông lý luận, “Anh em không được xưng công bình bởi việc giữ luật pháp, và bạn không thể được thánh hoá do việc gìn giữ luật pháp.”
Mỗi con cái Chúa lớn lên hiểu được kinh nghiệm trong Rô-ma chương 6 và 7. Một khi chúng ta học biết cách “biết, kể mình như là, và qui phục”, chúng ta bắt đầu chiến thắng được các thói quen của xác thịt, và chúng ta cảm thấy rằng chúng ta đang trở nên thiêng liêng hơn. Chúng ta tự lập cho mình các tiêu chuẩn và lý tưởng cao đẹp và dường như trong khoảnh khắc chúng ta đạt được tất cả những điều đó. Rồi mọi sự đổ sập! Chúng ta bắt đầu nhìn lại lòng mình và khám phá ra rằng chúng ta không biết rằng tội lỗi vẫn còn ở đó. Luật pháp thánh khiết của Đức Chúa Trời nhận năng quyền mới, và chúng ta tự hỏi liệu chúng ta có làm điều tốt nào chăng! Không nhận ra điều đó, chúng ta đã bước vào “sự giữ luật pháp” và học biết chân lý về tội lỗi, luật pháp, và về chính chúng ta.
“Làm theo luật pháp” thật sự là gì? Đó là lòng tin rằng tôi có thể trở nên thánh khiết và làm đẹp lòng Đức Chúa Trời bởi việc vâng giữ điều răn. Đó là trình độ thuộc linh được đánh giá qua hàng loạt những việc làm và những việc không làm. Nhược điểm của việc tuân giữ luật pháp đó là thấy những hành vi tội lỗi nhưng không thấy gốc rễ của tội lỗi. Xét đoán theo bề ngoài chớ không theo bề trong. Hơn nữa, người làm theo luật pháp không hiểu mục đích thật sự của luật pháp Đức Chúa Trời và mối quan hệ giữa luật pháp và ân điển.
Trong đời sống của mình tôi đã từng trải qua những mất mát nặng nề về thuộc linh lẫn tình cảm vì đã cố sức sống nếp sống thánh khiết trên những tiêu chuẩn cao. Tôi đã nhận thấy hậu quả của những nổ lực này: hoặc mình trở thành người giả vờ, hoặc là nếm mùi thất bại và chỉ muốn bỏ hết những khát khao sống nếp sống tin kính. Tôi cũng thấy nhiều người tuân giữ luật pháp cực kỳ nghiêm khắc với người khác - họ chỉ trích, không yêu thương và không tha thứ. Phao-lô muốn cho các độc giả của ông tránh được kinh nghiệm nguy hiểm và khó khăn này. Trong Rô-ma chương 7, ông bàn đến ba chủ đề, nếu hiểu và áp dụng sẽ giải thoát chúng ta khỏi việc tuân giữ luật pháp.
1. Thẩm quyền của luật pháp (Ro 7:1-6)
Các câu Kinh Thánh này thực sự tiếp tục việc bàn luận Phao-lô bắt đầu trong Ro 6:15, trả lời cho câu hỏi, “Chúng ta có phạm tội vì không ở dưới luật pháp nhưng dưới ân điển không?”. Ông dùng minh hoạ một người chủ và tên đầy tớ để giải thích cách nào con cái Chúa vâng phục Đức Chúa Trời. Trong phân đoạn này ông dùng minh hoạ người chồng và người vợ để cho thấy người tin Chúa có mối quan hệ mới đối với luật pháp vì họ đã liên hiệp với Chúa Giê-xu Christ.
Minh hoạ này là một hình ảnh đơn giản, nhưng có bài học sâu sắc. Khi một người nam người nữ lập gia đình, họ được kết hiệp để sống với nhau. Hôn nhân là mối liên kết xác thịt (“Cả hai nên một thịt” Sa 2:24) và mối liên kết này chỉ có thể bị phá vỡ do một nguyên nhân thể chất khác. Nguyên nhân ấy là sự chết (Mat 5:31-34 19:1-12 cho thấy rằng không chung thuỷ cũng phá vỡ sự ràng buộc hôn nhân, nhưng Phao-lô không đưa ra điểm này. Ông không có ý bàn luận về hôn nhân và li dị nhưng ông muốn dùng hôn nhân để minh hoạ một quan điểm).
Họ còn sống bao lâu, người chồng người vợ còn ở dưới quyền của luật hôn nhân. Nếu người vợ bỏ chồng và cưới người đàn ông khác, nàng phạm tội ngoại tình. Nhưng nếu người chồng chết, nàng tự do tái giá vì nàng không còn là người vợ nữa. Chính sự chết đã phá vỡ mối liên hệ hôn nhân và để nàng tự do.
Bài học của Phao-lô trong câu 4 đến câu 6 giải quyết xong lập luận. Ông nêu lên hai sự kiện tuyệt diệu để giải thích cho mối quan hệ của con cái Chúa đối với luật pháp
a. Chúng ta chết đối với luật pháp (Ro 7:4)
- Dường như Phao-lô mâu thuẫn với minh hoạ của ông nhưng không phải vậy. Khi chúng ta chưa được cứu (“trong xác thịt.”, Ro 7:5), chúng ta ở dưới quyền sai khiến của luật pháp Đức Chúa Trời. Chúng ta bị luật pháp ấy lên án Khi chúng ta tin nhận Đấng Christ và làm một cùng Ngài, chúng ta chết đối với luật pháp giống như chúng ta chết đối với xác thịt (Ro 6:1-10). Luật pháp không chết nhưng chúng ta chết.
Nhưng trong hình ảnh Phao-lô minh hoạ về hôn nhân, chính người chồng chết và người vợ lập gia đình trở lại. Nếu bạn và tôi tiêu biểu cho người vợ và luật pháp tiêu biểu cho người chồng, thế thì bài học áp dụng không theo hình ảnh minh hoạ. Nếu người vợ trong minh hoạ chết, phương cách duy nhất nàng có thể lập gia đình trở lại là sẽ phải trở về từ cõi chết. Nhưng đó lại chính xác là điều Phao-lô muốn dạy! Khi tin nhận Đấng Christ, chúng ta đã chết đối với luật pháp nhưng trong Đấng Christ, chúng ta sống lại từ cõi chết và hiện nay chúng ta hiệp làm một với Đấng Christ để sống một nếp sống mới!
Luật pháp đã không chết, vì luật pháp Đức Chúa Trời vẫn còn cai trị trên con người. Chúng ta chết đối với luật pháp, và luật pháp không còn sai khiến chúng ta nữa. Nhưng chúng ta không sống “vô luật pháp” nhưng chúng ta liên hiệp làm một với Đấng Christ, dự phần trong sự sống của Ngài, và vì vậy chúng ta bước đi “trong đời mới”. Ro 8:4 đưa lập luận đến cao điểm: “Hầu cho sự công bình mà luật pháp buộc phải làm được trọn trong chúng ta, là kẻ chẳng noi theo xác thịt, nhưng noi theo Thánh Linh.” Trong nếp sống cũ tội lỗi, chúng ta sanh ra bông trái “sự chết”, nhưng trong nếp sống mới ân điển, chúng ta “sanh bông trái trong Đức Chúa Trời”. “Chết đối với luật pháp” không có nghĩa là chúng ta sống nếp sông vô luật pháp. Điều đó chỉ mang nghĩa là sự thúc đẩy và động lực trong nếp sống chúng ta không xuất phát từ luật pháp: Nó xuất phát từ ân điển của Đức Chúa Trời qua việc hiệp làm một với Đấng Christ.
b. Chúng ta được buông tha khỏi luật pháp (7:6)
- Đây là lời kết luận lô-gíc: Luật pháp không thể thi hành quyền cai trị trên người đã chết. Bản Kinh Thánh chính thức viết như thể luật pháp đã chết nhưng Phao-lô viết “chúng ta đã chết về luật pháp là đều bắt buộc mình...”. Chết có nghĩa là buông tha (lưu ý Ro 6:9-10). Nhưng chúng ta được buông tha để chúng ta có thể hầu việc. Nếp sống Cơ Đốc không phải là nếp sống độc lập và nổi loạn. Chúng ta đã chết đối với luật pháp để chúng ta có thể “hiệp làm một với Đấng Christ”. Chúng ta được buông tha khỏi luật pháp để chúng ta có thể phục vụ Đấng Christ. Chân lý này bác bỏ luận điệu xuyên tạc rằng Phao-lô dạy sự vô luật pháp.
Sự hầu việc Cơ Đốc tương phản với nếp sống cũ tội lỗi có gì khác biệt? Trước tiên, Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời ban năng lực cho chúng ta khi chúngta tìm cách vâng phục và hầu việc Chúa. (Chữ Thánh Linh phải được viết hoa trong câu 6 - “cách mới của Thánh Linh”). Dưới luật pháp, chẳng có sự giúp sức nào cả. Mạng lệnh của Đức Chúa Trời được viết trên bảng đá và được đọc cho dân sự nghe. Nhưng dưới Ân điển, Lời Đức Chúa Trời được chép trong lòng chúng ta (IICo 3:1-3). Chúng ta “bước đi trong đời mới” (Ro 6:4) và hầu việc “trong cách mới của Thánh Linh”. Vậy thì người tin Chúa không còn ở dưới quyền của luật pháp nữa.
2. Công việc của luật pháp (Ro 7:7-13)
Những người phản đối Phao-lô đã sẵn sàng! “Luật pháp có ích gì khi chúng ta không cần đến nữa? Sao, một lời dạy như của bạn lại làm cho Luật Pháp thành tội lỗi à!”. Trong câu trả lời cho sự phản đối ấy, Phao-lô giải thích các công việc của luật pháp, các chức năng vẫn còn hợp với ngày nay.
a. Luật pháp bày tỏ tội lỗi (Ro 7:7)
- “Vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi” (Ro 3:20). “Đâu không có luật pháp, thì đó cũng không có sự phạm luật pháp” (Ro 4:15). Luật pháp là cái gương phơi bày cho chúng ta thấy con người bên trong và chỉ cho thấy chúng ta ô uế như thế nào (Gia 1:22-25). Hãy lưu ý Phao-lô không dùng tội giết người, ăn cắp hoặc ngoại tình trong bài sự thảo luận nhưng ông dùng sự tham muốn. Đây là điều cuối cùng trong Mười Điều Răn, và nó khác với chín điều còn lại nó nói đến thái độ bên trong chớ không phải hành động bên ngoài. Sự tham muốn dẫn đến sự vi phạm các điều răn khác! Đó là tội lỗi không thấy được mà hầu hết mọi người chẳng hề nhận ra trong cuộc đời của họ, nhưng luật pháp đã phơi bày điều đó.
Vị Quan Giàu Có trong Mac 10:17-27 là ví dụ hay về việc sử dụng luật pháp để bày tỏ tội lỗi và chỉ cho con người thấy họ cần đến Đấng Cứu Rỗi. Người trai trẻ có nếp sống đạo đức bên ngoài, nhưng chàng ta chẳng bao giờ đối mặt với tội lỗi bên trong. Chúa Giê-xu không dạy cho chàng ta về luật pháp vì luật pháp sẽ cứu anh ta nhưng Ngài dạy anh ta về luật pháp vì chàng trai không nhận ra tình trạng tội lỗi của mình. Quả thật vậy, chàng trai chưa hề phạm tội ngoại tình, không cướp giựt của ai, không làm chứng dối, hoặc sỉ nhục cha mẹ mình nhưng còn tính tham lam thì sao? Khi Chúa Giê-xu dạy chàng ta phải bán của cải mình và bố thí cho kẻ nghèo, chàng ta buồn bã bỏ đi. Điều răn “Ngươi chớ tham lam” đã bày tỏ cho chàng ta thấy mình thật sự là một tội nhân! Thay vì thừa nhận tội lỗi, chàng ta từ chối Đấng Christ và bỏ đi trong sự vô tín.
b. Luật pháp phát sinh tội lỗi (Ro 7:8-9)
- Vì Phao-lô là một người Pha-ri-si sùng đạo, ra sức vâng giữ luật pháp trước khi trở lại với Chúa, cho nên chúng ta dễ dàng hiểu các câu Kinh Thánh này hơn. (Hãy đọc Phi 3:1-11 và Ga 1:1-24 để có thêm dữ kiện về tiểu sử của Phao-lô trong mối quan hệ của ông đối với luật pháp trong những ngày chưa tin Chúa). Cũng hãy nhớ rằng “sức mạnh của tội lỗi là luật pháp” (ICo 15:56). Vì chúng ta có bản chất tội lỗi, nên luật pháp chắc chắn phát sinh ra bản chất ấy giống như cách thỏi nam châm hút sắt vậy.
Trong bản chất con người có điều gì đó muốn phản đối lại bất cứ khi nào một điều luật được ban ra. Tôi đang đứng trong công viên Lincoln tại Chicago, nhìn thấy các băng ghế được sơn mới lại và tôi chú ý đến một dấu hiệu ghi trên mỗi băng ghế: “Đừng sờ vào”. Khi tôi chăm chú nhìn, tôi thấy có nhiều người cố tình đưa tay sờ vào sơn ướt! Tại sao như vậy? Vì dấu hiệu bảo họ đừng sờ vào! Hãy bảo một đứa bé không đừng lại gần nước, và đó chính là việc nó sẽ làm! Tại sao? “Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời, bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại không thể phục được.” (Ro 8:7).
Người tin Chúa tìm cách sống theo luật lệ và khuôn phép khám phá ra rằng hệ thống luật lệ của họ chỉ phát sinh thêm tội lỗi và tạo ra thêm nhiều rắc rối. Các Hội Thánh tại Ga-la-ti rất chuộng làm theo luật pháp, và họ gánh lấy mọi rối reng. “Nhưng nếu anh em cắn nuốt nhau, thì hãy giữ, kẻo kẻ này bị diệt mất bởi kẻ khác” (Ga 5:15). Việc vâng giữ luật pháp không làm cho họ thêm thiêng liêng hơn nhưng nó làm cho họ thêm tội lỗi! Vì sao? Bởi luật pháp sinh ra tội lỗi trong bản chất chúng ta.
c. Luật pháp giết chết (Ro 7:10-11)
- “Vậy thì luật pháp nghịch cùng lời hứa của Đức Chúa Trời hay sao? Chẳng hề như vậy, vì nếu đã ban cho một luật pháp có thể làm cho sống, thì sự công bình chắc bởi luật pháp mà đến” (Ga 3:21). Nhưng luật pháp không thể ban sự sống: Luật pháp chỉ phơi bày cho tội nhân thấy rằng họ có tội và bị lên án. Điều này giải thích tại sao Cơ Đốc nhân và Hội Thánh không lớn lên và không sanh bông trái thuộc linh. Họ đang sống theo luật pháp, và luật pháp luôn luôn giết hại. Nhiều điều phải chết hơn là một Hội Thánh khuôn mẫu hãnh diện về “những tiêu chuẩn cao” và cố tìm cách sống theo những tiêu chuẩn ấy bằng sức riêng của mình. Thường thì các thành viên trong Hội Thánh như vậy bắt đầu xét đoán và lên án lẫn nhau, và kết cuộc là Hội Thánh tranh cạnh và rồi chia rẽ để lại sự giận dữ và cay đắng.
Khi người mới tin Chúa lớn lên, họ bước vào mối liên hệ với các triết lý khác nhau của nếp sống Cơ Đốc. Người ấy có thể đọc các sách, tham dự các buổi hội thảo, nghe các băng từ, và thu nhận nhiều thông tin. Nếu họ không cẩn thận, họ sẽ chạy theo người lãnh đạo và chấp nhận các lời dạy của người ấy như là Luật lệ. Việc thực hành này là hình thức tinh vi của việc làm theo luật pháp, và nó giết chết sự trưởng thành thuộc linh. Chẳng có thầy giáo nào có thể thay thế cho Đấng Christ được chẳng có quyển sách nào có thể thay cho Kinh Thánh được. Con người có thể cung cấp thông tin cho chúng ta, nhưng chỉ có Đức Thánh Linh mới có thể cho chúng ta sự sáng và giúp chúng ta hiểu được các chân lý thuộc linh. Đức Thánh Linh soi sáng cho chúng ta và giúp chúng ta chẳng có người hướng dẫn nào thuộc về con người có thể làm điều đó.
d. Luật pháp chỉ ra tình trạng của tội lỗi (Ro 7:12-13)
- Người không được cứu biết rằng có một tội lỗi như vậy nhưng họ không nhận ra tình trạng của tội lỗi. Nhiều Cơ Đốc nhân không nhận biết bản chất thật của tội lỗi. Chúng ta biện hộ cho tội lỗi chúng ta phạm bằng những chữ như “lầm lỗi” hoặc “yếu đuối” nhưng Đức Chúa Trời lên án tội lỗi chúng ta và Ngài tìm cách cho chúng ta hiểu rằng chúng “cực kỳ là tội lỗi”. Cho đến khi chúng ta nhận biết tội lỗi thật sự gớm ghiếc như thế nào, chúng ta sẽ chẳng bao giờ muốn phản đối và muốn sống trong chiến thắng.
Lập luận của Phao-lô ở đây thật tuyệt vời: (1) Luật pháp không mắc tội - Luật pháp là thánh, công bình và tốt lành (2) nhưng luật pháp bày tỏ tội lỗi, làm thức tỉnh tội lỗi, rồi sau đó dùng tội lỗi để làm chết chúng ta nếu có điều nào đó tốt như luật pháp làm thành những kết quả này, thì điều ấy có chỗ nào đó sai trật sai (3) kết luận: hãy xem tình trạng của tội lỗi như thế nào khi nó dùng một điều tốt nào đó như luật pháp để tạo ra những kết quả bi thảm như vậy. Quả thật tội lỗi “cực kỳ ác”. Vấn đề không liên quan đến luật pháp nhưng vấn đề liên quan đến bản chất tội lỗi của tôi. Điều này mở đường cho chủ đề thứ ba trong chương này.
3. Sự bất năng của luật pháp (Ro 7:14-25)
Đã giải thích luật pháp cần phải làm gì, bây giờ Phao-lô giải thích những việc luật pháp không thể làm.
a. Luật pháp không thể thay đổi bạn (Ro 7:14)
- Tính chất của luật pháp được mô tả trong bốn chữ: thánh, công bình, tốt lành và thiêng liêng. Không ai có thể phủ nhận luật pháp là thánh và công bình, vì luật pháp đến từ Đức Chúa Trời thánh khiết hoàn toàn chính trực trong mọi lời nói và việc làm của Ngài. Luật pháp là tốt. Nó bày tỏ cho chúng ta sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và giúp chúng ta hiểu chúng ta cần đến Đấng Cứu Rỗi.
Có ý gì khi nói rằng luật pháp là “thiêng liêng”? Có nghĩa là luật pháp nói đến người bề trong, phần thiêng liêng của con người, cũng như các hành động bên ngoài. Trong sự ban cho ban đầu của luật pháp chép trong sách Xuất Ê-díp-tô ký, điểm nhấn mạnh nằm ở các việc làm bên ngoài. Nhưng khi Môi-se trình bày lại luật pháp trong sách Phục-truyền luật lệ ký, ông nhấn mạnh chất lượng bên trong của luật pháp khi nó liên quan đến lòng con người. Điểm nhấn mạnh thuộc linh này được nêu rõ trong Phu 10:12-13. Sự lặp lại của chữ “yêu thương” trong Phục-truyền cũng cho thấy rằng ý nghĩa sâu xa của luật pháp có liên quan đến lòng con người (Phu 4:37 6:4-6 10:12 11:1 30:6,6,20).
Bản chất của chúng ta là xác thịt nhưng bản chất của luật pháp là thiêng liêng. Điều này giải thích tại sao bản chất cũ phản ứng lại với luật pháp như nó đã làm. Người ta nói rõ, “Bản chất cũ không biết luật pháp, bản chất mới không cần đến luật pháp.” Luật pháp không thể biến đổi bản chất cũ nó chỉ có thể cho thấy bản chất tội lỗi con người như thế nào. Người tin Chúa cố tìm cách sống dưới luật pháp sẽ chỉ khơi dậy bản tánh cũ chớ không xoá nó đi.
b. Luật pháp không thể giúp bạn làm điều thiện (Ro 7:15-21)
- Trong phân đoạn này ba lần Phao-lô nói đến tội lỗi ấy ngự trị trong chúng ta (Ro 7:14,18,20). Dĩ nhiên, ông có ý muốn nhắc đến con người cũ. Cũng thật đúng Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta và trong Ro 8:1-39 Phao-lô giải thích thế nào Thánh Linh Đức Chúa Trời giúp chúng ta có thể sống trong đắc thắng, một việc luật pháp không thể giúp chúng ta được.
Trong phần này có nhiều đại từ cho thấy tác giả muốn liên hệ vấn đề đến cái tôi. Điều này không nói rằng Cơ Đốc nhân bị chứng tâm thần phân liệt, vì anh ta không phải như vậy. Sự cứu rỗi làm cho con người trở nên trọn vẹn. Nhưng cho thấy rằng tâm trí, ý chí, và thân thể có thể bị bản chất cũ hoặc bản chất mới cai trị, bởi xác thịt hoặc bởi Thánh Linh. Các câu này cho thấy người tin Chúa có hai nan đề nghiêm trọng: (1) họ không thể làm điều thiện mình muốn làm, và (2) họ làm điều xấu mình không muốn làm.
Điều này có nghĩa Phao-lô không thể ngăn chính mình không vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời, có nghĩa là ông ta là kẻ nói dối, trộm cắp và giết người phải không? Dĩ nhiên là không! Phao-lô có ý muốn nói về chính mình ông rằng ông ta không thể vâng theo luật pháp Đức Chúa Trời và ngay cả khi ông ta đã làm theo luật pháp, điều xấu vẫn hiện hữu với ông. Cho dù đã làm điều gì chăng nữa, thì các việc làm của Phao-lô cũng bị tội lỗi làm cho ô uế. Ngay sau khi ông làm hết sức mình, ông đã thừa nhận rằng ông là “đầy tớ vô ích” (Lu 17:10). “Vậy tôi thấy có luật này trong tôi: khi tôi muốn làm lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi” (Ro 7:21). Dĩ nhiên, đây là vấn đề khác với vấn đề trong Ro 6:1-23. Vấn đề ở đó là “Làm thế nào tôi có thể thôi làm điều xấu?” còn vấn đề ở đây là “Làm thế nào tôi có thể làm điều thiện được?”
Người theo luật pháp nói, “Hãy vâng giữ luật pháp, bạn sẽ làm điều thiện và sống nếp sống đạo đức”. Nhưng luật pháp chỉ bày tỏ và sanh ra tội lỗi, luật pháp chỉ cho thấy tình trạng của tội lỗi! Tôi không thể vâng giữ luật pháp vì tôi mang bản chất tội lỗi chống lại luật pháp. Cho dù tôi cho rằng tôi đã làm điều thiện, tôi cũng biết rằng điều dữ vẫn hiện diện. Luật pháp là thiện, nhưng do bản chất tôi là xấu! Vì vậy, người vâng giữ luật pháp là sai lầm: Luật pháp không thể giúp chúng ta làm điều thiện được.
c. Luật pháp không thể cho bạn tự do (Ro 7:21-24)
- Tâm trí của người tin Chúa thường bị cám dỗ để suy nghĩ hoặc tự thuyết phục bản thân rằng: "Tôi sẽ thoát khỏi các tội lỗi cũ này! Bây giờ tôi quyết định tôi sẽ không làm điều này nữa”. Điều gì xảy ra? Anh ta cố hết ý chí và sức lực, và anh ta thành công một thời gian nhưng rồi khi anh ta lơ là, anh ta lại sa ngã trở lại. Tại sao vậy? Vì anh ta ra sức dùng luật pháp chế ngự con người cũ của mình, nhưng luật pháp không thể nào buông tha chúng ta thoát khỏi con người cũ. Khi hành động dưới sự cai trị của luật pháp, bạn chỉ làm cho con người cũ trở nên mạnh mẽ hơn vì “sức mạnh của tội lỗi là luật pháp” (ICo 15:56). Thay vì làm máy phát điện cung cấp cho chúng ta năng lượng để chiến thắng, luật pháp lại là thỏi nam châm hút ra từ chúng ta mọi thứ tội lỗi và băng hoại. Con người bên trong có thể thích thú luật pháp Đức Chúa Trời (Thi 119:35), nhưng con người cũ thích phạm luật pháp Đức Chúa Trời. Người tin Chúa sống dưới sự cai trị của luật pháp trở nên mệt mỏi và nản lòng là lẽ bình thường, và cuối cùng sẽ bỏ cuộc giữa đường! Họ là một tù nhân, thân phận của họ thật “khốn khổ” (Trong tiếng Hy Lạp chữ này cho thấy một người kiệt sức sau trận chiến đấu). Thật chẳng có gì khốn khổ hơn một khi tiêu hao hết sức lực để cố gắng sống nếp sống tốt lành, để rồi chỉ khám phá ra rằng điều tốt nhất bạn làm vẫn chưa tốt đủ!
Có lối thoát nào không? Dĩ nhiên là có! “Cảm tạ Đức Chúa Trời nhờ có Chúa Giê-xu Christ, là Chúa chúng ta Đấng giải cứu tôi!”. Vì người tin Chúa hiệp làm một với Đấng Christ, họ chết đối với luật pháp và chẳng còn thuộc dưới quyền cai trị của luật pháp nữa. Nhưng họ sống cho Đức Chúa Trời và có thể nhận được quyền năng Đức Thánh Linh. Lời giải thích chiến thắng này được chép trong Ro 8:1-39.
Câu cuối trong chương không dạy rằng người tin Chúa sống nếp sống hai mặt: sống trong xác thịt tội lỗi nhưng hầu việc Đức Chúa Trời bằng tâm trí. Điều này có nghĩa thân thể của họ được sử dụng hai cách khác nhau cùng một lúc, điều này không thể được. Người tin Chúa nhận ra rằng có sự giằng co xảy ra bên trong anh ta giữa xác thịt và Thánh Linh (Ga 5:16-18), nhưng họ biết rằng hoặc xác thịt hoặc Thánh Linh sẽ làm chủ.
Dùng chữ “trong trí” Phao-lô muốn nói đến “người bên trong” (Ro 7:22) trái với “xác thịt” (Ro 7:18). Ông nói rõ ý nghĩ này trong Ro 8: 5-8. Người cũ không thể làm điều thiện nào cả. Mọi điều Kinh Thánh dạy về con người cũ đều tiêu cực: “chẳng có điều gì tốt” (Ro 7:18) “không để lòng tin cậy trong xác thịt” (Phi 3:3). Nếu chúng ta nhờ cậy vào năng lực của xác thịt, chúng ta không thể hầu việc Đức Chúa Trời, làm đẹp lòng Ngài, hoặc làm bất cứ điều gì tốt cả. Nhưng nếu chúng ta vâng phục Đức Thánh Linh, chúng ta nhận được năng lực cần có để vâng theo ý muốn Ngài. Xác thịt chẳng bao giờ phục vụ luật pháp Đức Chúa Trời vì xác thịt nghịch thù với Đức Chúa Trời. Nhưng Thánh Linh chỉ có thể vâng theo luật pháp của Đức Chúa Trời! Do đó, bí quyết của việc làm điều lành là phải vâng phục Đức Thánh Linh.
Phao-lô đưa ra điều này trong những câu đầu tiên của chương này khi ông viết “...hầu cho chúng ta được kết quả cho Đức Chúa Trời” (Ro 7:4). Giống như khi chúng ta chết đối với người cũ, chúng ta cũng chết với luật pháp. Nhưng chúng ta hiệp làm một với Đấng Christ và sống trong Đấng Christ, và vì vậy chúng ta có thể kết quả cho Đức Chúa Trời. Chính việc hiệp một với Đấng Christ giúp chúng ta có thể hầu việc Đức Chúa Trời cách vui lòng. “Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài.” (Phil 2:13). Điều đó giải quyết nan đề của Phao-lô trong Ro 7:18: ”Bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn.”
Con người cũ không biết điều luật nào và bản chất mới không cần đến luật pháp. Làm theo luật pháp khiến người tin Chúa bị khốn khổ vì nó gây cho con người mới đau buồn và làm cho bản chất cũ thêm tồi tệ! Người tuân giữ luật pháp trở thành người theo phái Biệt Lập có hành động bên ngoài được mọi người chấp nhận, nhưng những thái độ trong lòng bị người đời khinh khi. Chẳng có gì lạ khi Chúa Giê-xu gọi họ là “mồ mã tô trắng bề ngoài cho đẹp, mà bề trong thì đầy xương người chết và mọi thứ dơ dáy” (Mat 23:27). Quả thật bạn có thể chịu khốn khổ là dường nào!
Tác giả: Joshua Pham
20:52 | Posted in BÀI MỚI, BIỆN GIÁO, TÀI LIỆU | Read More »
VAI TRÒ THẬT SỰ CỦA SỰ XƯNG TỘI
Khi chúng ta nói xưng tội không phải là nguyên nhân khiến mình được tha thứ nhưng Huyết của Chúa Jesus Christ mới chính là nguyên nhân thì điều đó không có nghĩa rằng chúng ta phủ nhận vai trò của việc xưng tội và bảo mọi người không cần xưng tội.
Xưng tội thể hiện sự nhận biết sai lầm của mình. Xưng tội thể hiện tấm lòng muốn thay đổi và sửa chữa lỗi lầm. Xưng tội khiến lòng bạn cảm thấy nhẹ nhàng hơn là cứ giữ mãi trong lòng. Xưng tội có thể là công cụ hữu hiệu để hàn gắn những mối quan hệ bị rạn nứt và tổn thương trong một cộng đồng.
Tuy nhiên, xưng tội chẳng thể làm tội lỗi bạn biến mất. Xưng tội cũng không khiến tội lỗi bạn được tha thứ. Xưng tội càng không thể khiến bạn trở nên thánh khiết. Việc trích I Giăng 1:9 làm nền tảng cho giáo lý xưng tội để được tha thứ là một sự trích dẫn thiếu suy xét và "đoạn chương thủ ý". (Xin đọc thêm bài viết: Ý NGHĨA I GIĂNG 1 - ÁNH SÁNG CHO NHỮNG TÂM HỒN SAI LẠC)*. Xưng tội càng không thể khiến chúng ta trở nên công chính. Xưng tội không bao giờ khiến chúng ta trở thành thánh nhân.
Nhiều người đã lầm tưởng rằng xưng tội là ăn năn hay là biểu hiện của sự ăn năn. Nhưng điều này không chính xác! Từ ngữ ăn năn được sử dụng trong tiếng Hê-bơ-rơ trong Tân Ước là từ metanoeó (μετανοέω) có ý nghĩa là : sự thay đổi tâm trí hoặc mục đích (to change one's mind or purpose)**. Đó mới thật sự là ý nghĩa của sự ăn năn. Một người có thể quỳ gối xuống khóc lóc, kể lễ về tội lỗi hàng giờ nhưng khi đứng dậy vẫn quay lại con đường cũ của mình bởi vì tâm trí không hề được thay đổi. Nhưng sự ăn năn thật sự chỉ đến khi tâm trí chúng ta được thay đổi. Và chỉ có chân lý, Lẽ Thật và sự sống của Chúa Jesus mới khiến chúng ta được thay đổi từ bên trong chứ không phải là bên ngoài.
Bên cạnh đó, khi chúng ta ý thức sự xưng tội như là một phương cách để qua đó Đức Chúa Trời mới có thể tha thứ cho chúng ta thì chúng ta đã vô tình phủ nhận hoặc làm yếu kém đi nguyên nhân duy nhất của vũ trụ khiến chúng ta được tha thứ, được cứu rỗi và nên thánh: ấy chính là HUYẾT BÁU CỦA CHÚA JESUS CHRIST- CHIÊN CON CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI ĐẤNG CẤT TỘI LỖI THẾ GIAN ĐI. Và nếu Đức Chúa Trời sau khi đã hy sinh Con Một Yêu Dấu của mình để hầu cho qua Con ấy thế gian được tha thứ (II Cô 5:19; I Giăng 1:7; I Giăng 2:1) lại còn ra thêm một điều kiện nữa là nếu ai xưng tội thì Ngài mới tiếp tục tha thứ và được cứu rỗi thì khác nào Đức Chúa Trời cứu chúng ta nhưng lại tròng vào chúng ta một cái thòng lọng có thể khiến chúng ta xa cách vĩnh viễn với Ngài bất cứ lúc nào. Sống một đời sống như vậy không thể nào là "sự bình an mà thế gian không thể có" như lời Chúa Jesus đã phán hứa được (Giăng 14:27). Nhưng nếu đó thật sự là phương cách của Đức Chúa Trời để chúng ta qua đó được tha thứ và được sự sống đời đời thì thiết nghĩ chúng ta cũng nên tuân giữ nhưng xét kỹ thì đó là do sự thiếu hiểu biết của chúng ta trong việc học hỏi và suy gẫm Lời Chúa chứ không phải là ý định đời đời của Đức Chúa Trời trong chương trình cứu chuộc đời đời của Ngài từ trước buổi sáng thế.
Rô-ma 5:8-10
8 Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.
9 Huống chi nay chúng ta đã nhờ huyết Ngài được xưng công bình, thì sẽ nhờ Ngài được cứu khỏi cơn thạnh nộ là dường nào!
10 Vì nếu khi chúng ta còn là thù nghịch cùng Đức Chúa Trời, mà đã được hòa thuận với Ngài bởi sự chết của Con Ngài, thì huống chi nay đã hòa thuận rồi, chúng ta sẽ nhờ sự sống của Con ấy mà được cứu là dường nào!
Sứ đồ Phao-lô khẳng định sự cứu rỗi chắc chắn dành cho những kẻ tin nơi Huyết của Chúa Jesus để được xưng công bình. Nếu Huyết báu của Chúa Jesus tại thập tự giá có đủ quyền năng để cứu bạn từ nơi tối tăm đến nơi sáng láng, từ nơi tội lỗi đến sự công bình, từ tội nhân trở thành thánh nhân thì há Huyết ấy lại yếu kém hơn trong việc tiếp tục thanh tẩy đời sống của người đã được xưng công bình, đã được cứu, đã được nên thánh, đã được làm Con của Đức Chúa Trời hay sao?
Vậy sự xưng tội hoàn toàn có ý nghĩa trong cuộc sống trên đất này của bất cứ con người nào. Nó khiến cho tấm lòng chúng ta nhẹ nhàng hơn, không bị ám ảnh và nặng nề trong tâm trí. Sự xưng tội là một phương tiện tốt để chúng ta làm hòa với nhau chứ không phải với Đức Chúa Trời vì phương cách duy nhất để được hòa thuận với Đức Chúa Trời là "đã được hòa thuận với Ngài bởi sự chết của Con Ngài," (Rô-ma 5:10) chứ không phải bởi sự xưng tội của chúng ta. Chúng ta không được tha thứ bằng mồm mép và miệng lưỡi của chính mình nhưng chúng ta được tha thứ bằng Huyết của Chúa Jesus tại thập tự giá. Thừa nhận Huyết của Chúa Jesus đổ ra là để xóa sạch mọi tội lỗi chúng ta và tại thập tự giá ấy Đấng Christ - Đấng vô tội đã trở nên tội lỗi hầu cho qua đó chúng ta - một tội nhân đáng chết được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời (II Cô-rinh-tô 5:21) là phương cách duy nhất khiến chúng ta được tha thứ hoàn toàn. Bất cứ một điều kiện nào khác được thêm vào cũng có ý nghĩa tương tự với việc phủ nhận, từ chối hoặc vô tình làm giảm giá trị và làm yếu kém đi phương cách chuộc tội đời đời của Đức Chúa Trời qua sự chết của Chúa Jesus Christ tại thập tự giá.
Sự xưng tội có thể là một bằng chứng tốt cho một người thật tâm muốn sửa chữa lỗi lầm, nhưng không có nghĩa rằng người ấy có thể được tha thứ và có thể sửa chữa lỗi lầm bằng sự xưng tội ấy. Ngược lại, sự xưng tội cũng có thể là bức màn để che dấu sự chai lỳ và sự vô tín của một người đối với phương thức chuộc tội của Đức Chúa Trời khi họ tiếp tục ủng hộ cho ý tưởng rằng cần phải xưng tội mới được Chúa tha thứ. Sự xưng tội có thể giúp thay đổi thái độ và cách hành xử của người khác với bạn khi họ thấy sự chân thành và thành thật của bạn. Sự xưng tội có vai trò, trọng trách của nó trong đời sống của bạn nhưng đừng biến nó trở thành công cụ khiến bạn trở nên vô tín với Lời của Đức Chúa Trời và với Huyết của Chúa Jesus Christ đã đổ ra để mua chuộc tất cả mọi tội lỗi của bạn. Amen!
Joshua Phạm
01:20 | Posted in BIỆN GIÁO | Read More »
SOS: "Hiểm họa"của niềm tin bị pha trộn.
Kính thưa quý vị! Trong thời gian gần đây, chúng tôi nhận thấy co một nan đề vô cùng quan trọng cần được làm sáng tỏ . Vì thế, bằng nhiều phương tiện khác nhau, trong những ngày vừa qua, chúng tôi đã gửi email đến nhiều quý đầy tớ Chúa hầu được chia sẽ những suy tư và cưu mang về tình trạng pha trộn trong niềm tin của Cơ đốc giáo ngày nay. Điều nầy chúng tôi xem là một "Hiểm họa" có ảnh hưởng vô cùng tai hại đến sự tăng trưởng đời sống cơ đốc cũng như sự phát triển của hội thánh.
23:34 | Posted in BÀI MỚI, BÀI VIẾT, BIỆN GIÁO, MS QUÁCH TÂM, SỰ CỨU CHUỘC | Read More »
GIÔ-SUÊ 1:8 KHÁC VỚI GIA-CƠ 1:25 NHƯ THẾ NÀO ?
Gia-cơ 1:25
Nhưng kẻ nào xét kĩ luật pháp trọn vẹn, là luật pháp về sự tự do, lại bền lòng suy gẫmlấy, chẳng phải nghe rồi quên đi, nhưng hết lòng giữ theo phép tắc nó, thì kẻ đó sẽ tìm được phước trong sự mình vâng lời.
Giô-suê 1:8
Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước.
Khi đọc Kinh thánh chúng ta cần phân biệt được sự khác nhau giữa Cựu ước và Tân ước.
Trong Cựu Ước: là giao ước cũ được thiết lập tại núi Si-nai bởi việc Đức Chúa Trời ban luật pháp qua Môi-se cho dân Y-sơ-ra-ên. Trọng tâm của giao ước cũ chính là việc bày tỏ bản tính công bình và thánh khiết của Đức Chúa Trời, Qua giao ước này, Đức Chúa Trời thiết lập tiêu chuẩn của Ngài đòi hỏi nơi con người để khôi phục lại mối quan hệ đã bị đổ vỡ tại vườn E-đen. Tuy nhiên, trãi qua hàng nhiều năm, con người luôn bất lực trong việc tuân giữ trọn vẹn Luật pháp. Và vì vậy, luật pháp không những không thể đem đến sự sống, sự công bình cho dân Y-sơ-ra-ên nhưng ngược lại luật pháp chính nguyên cớ khiến dân Y-sơ-ra-ên rơi vào sự khốn khổ, tội lỗi, kiêu ngạo, giả hình và bị rủa sả nặng nề mỗi khi họ bất tuân luật pháp.Các dân tộc khác đồng thời với họ cũng thờ hình tượng, cũng phạm tội, cũng gian ác nhưng không bị sự trừng phạt nặng nề giống như dân Y-sơ-ra-ên mỗi khi họ phạm như vậy ? Tại sao? Ấy là bởi vì chính luật pháp mà dân Y-sơ-ra-ên nhận được đã định tội, lên án, cướp và giết họ. Cho nên Phao-lô đã gọi chức vụ của luật pháp là chức vụ của sự định tội, và sự chết (II Cor 3:9)
Trong Tân ước: giao ước được thiết lập bởi chính Chúa Jesus. Luật pháp thì đến bởi Môi-se nhưng ân điển và lẽ thật đến bởi Chúa Jesus chúng ta. Ha-lê-lu-gia! (Giăng 1:17). Khi Chúa Jesus Ngài đã mở ra một con đường mới và sống ngang qua xác Ngài. Con đường ấy là con đường của giao ước mới, của tình yêu và sự tha thứ. Nó không trái với bản tính công bình, thánh khiết với Đức Chúa Trời trong Cựu ước nhưng ngược lại càng chứng tỏ Đức Chúa Trời là công chính khi xưng kẻ có tội là công bình bởi sự chết chuộc tội thay của chính CON NGÀI. Loài người phải ngậm miệng trước sự công bình của Ngài. Ma quỷ phải câm lặng trước sự công minh của Thiên Chúa. Vạn vật đều cúi đầu tôn ngợi Danh Jesus - Vua Trên Muôn Vua - Chúa Trên Muôn Chúa bởi công tác hoàn tất vĩ đại của Ngài tại thập tự giá.
Đây là 2 yếu tố căn bản chúng ta cần nắm rõ khi đọc, suy gẫm, đối chiếu và thực hành Kinh Thánh. Bởi nếu chỉ đọc, học mà thiếu suy xét, phân biệt rõ ràng về 2 giao ước sẽ khiến chúng ta đi vào tình trạng bối rối, khó hiểu và dẫn đến hiểu sai Kinh thánh. Khi hiểu sai thì bạn sẽ đặt cơ sở cho niềm tin của mình cách không đúng đắn. Và vì nguyên tắc là "nghĩ trong lòng thể nào thì quả như thể ấy" nên TIN ĐÚNG - SỐNG ĐÚNG.
Một trong những ví dụ cụ thể là khi đọc, suy gẫm, đối chiếu và thực hành 2 câu Kinh Thánh Giô-suê 1:8 và Gia-cơ 1:25 rất nhiều người đã vội vàng khẳng định ràng 2 câu này có chung ý tưởng, chung sự dạy dỗ và chung cách hiểu. Nhưng khi đem 2 câu Kinh Thánh này đặt trong Lẽ thật của ánh sáng Giao ước mới chúng ta sẽ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, đi từ sự sợ hãi đến bình an, đi từ lo lắng, bất lực đến đức tin và công bình. Khi đọc Gia-cơ 1:25 chúng ta cần xem xét một vài câu hỏi sau:
Thứ 1: Luật pháp trọn vẹn là luật pháp nào?
Hê-bơ-rơ 8:6-7
6 Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm chúng ta đã được một chức vụ rất tôn trọng hơn, vì Ngài là Đấng trung bảo của giao ước tốt hơn, mà giao ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn.
7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai.
Chúng ta đều biết rằng Đức Chúa Trời thiết lập 2 giao ước cơ bản cho con người trong chương trình cứu chuộc nhân loại đó là : Giao ước luật pháp được ban cho qua Môi-se.
Giăng 1:17 Vì luật pháp đã ban cho bởi Môi-se, còn ơn và lẽ thật bởi Đức Chúa Jêsus Christ mà đến.
Và giao ước thứ 2 được thiết lập bởi Huyết của Chúa Jesus.
Ma-thi-ơ 26:27-28
27Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi;
28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.
Và khi thiết lập giao ước mới thì Chúa Jesus đã làm cho giao ước cũ trở nên vô hiệu
Hê-bơ-rơ 8:13
Khi Thiên Chúa nói đến Giao Ước Mới, Người làm cho giao ước thứ nhất hoá ra giao ước cũ ; và cái gì cũ kỹ, lỗi thời, thì sắp tan biến đi.
Những sự dạy dỗ trong Cựu ước đều là hình bóng chỉ về Đấng sẽ đến là Chúa Jesus. Những đòi hỏi trong cựu ước là những tiêu chuẩn công bình của Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi con người nhưng mọi người đều bất lực không có khả năng để làm trọn luật pháp. Cho nên, để cứu chuộc con người, Đức Chúa Trời chỉ có 1 cách duy nhất là sai Con Một của Ngài đến thế gian để làm thay cho con người. Chính Chúa Jesus nói:
Ma-thi-ơ 5:17 Các ngươi đừng tưởng ta đến đặng phá luật pháp hay là lời tiên tri; ta đến, không phải để phá, song để làm cho trọn.
Chỉ có duy nhất Chúa Jesus là Đấng có khả năng giữ trọn luật pháp. Và đó là lí do tại thập tự giá Chúa Jesus kêu lên: "Mọi sự đã được trọn" (Giăng 19:30).
Vậy luật pháp của sự trọn vẹn không phải là luật pháp được ban cho trong Cựu ước qua Môi-se mà là luật trong Giao ước mới bởi công tác của Chúa Jesus tại thập tự giá. Đó là luật của Thánh Linh và luật của tình yêu thương.
Luật pháp trong giao ước cũ không phải là luật pháp của sự trọn vẹn bởi:
Hê-bơ-rơ 8:7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai.
Thứ 2: Luật nào được gọi là luật của sự tự do?
Trong Ga-la-ti 4:22-26
22 Vì có chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi mọi, một là con của người nữ tự chủ.
23 Nhưng con của người nữ tôi mọi sanh ra theo xác thịt, con của người nữ tự chủ sanh ra theo lời hứa.
24 Cả điều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao ước, một là lời giao ước tại núi Si-na-i, sanh con ra để làm tôi mọi ấy là nàng A-ga.
25 Vả, A-ga, ấy là núi Si-na-i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con cái mình đều làm tôi mọi.
26 Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.
Phao-lô sử dụng câu chuyện hai người con của Sa-ra và A-ga để cho chúng ta biết đâu là luật của nô lệ và luật của sự tự do.
Giao ước cũ mà theo Phao-lô thì ấy là hình bóng của giao ước của tôi mọi. (Câu 25). Và giao ước ấy gọi là giao ước của luật pháp.
Giao ước mới qua hình ảnh của Sa-ra là giao ước của sự tự do - giao ước của ân điển.
Luật của sự tự do là luật trong Giao ước mới. Ấy là luật của Thánh Linh sự sống và là luật của tình yêu thương chứ không phải là luật : "Nếu..... thì...."
Ga-la-ti 5:1-6
1 Đấng Christ đã buông tha chúng ta cho được tự do; vậy hãy đứng vững, chớ lại để mình dưới ách tôi mọi nữa.
2 Tôi là Phao-lô nói với anh em rằng, nếu anh em chịu làm phép cắt bì, thì Đấng Christ không bổ ích chi cho anh em hết.
3 Tôi lại rao cho mọi người chịu cắt bì rằng, họ buộc phải vâng giữ trọn cả luật pháp.
4 Anh em thảy đều muốn cậy luật pháp cho được xưng công bình, thì đã lìa khỏi Đấng Christ, mất ân điển rồi.
5 Về phần chúng ta, ấy là bởi đức tin và nhờ Thánh Linh mà chúng ta được nhận lãnh sự trông cậy của sự công bình.
6 Vì trong Đức Chúa Jêsus Christ, cái điều có giá trị, không phải tại chịu phép cắt bì hoặc không chịu phép cắt bì, nhưng tại đức tin hay làm ra bởi sự yêu thương vậy.
Thứ 3: Bền lòng suy gẫm lấy là gì?
Trong Giao ước cũ thì:
Giô-suê 1:8 "Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm,..."
Nhưng trong Giao ước mới thì:
Hê-bơ-rơ 8:10-11
10 Chúa lại phán: Nầy là lời ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên Sau những ngày đó: Ta sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta.
11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,
Giao ước cũ con người nỗ lực "ghi nhớ" luật pháp và cố gắng làm theo. Trong khi đó, Kinh Thánh chép rất rõ ràng về giao ước mới là " Chính Chúa sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta.
11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,".
Và suy gẫm trong Tân Ước ấy chính là NGHE LỜI CỦA ĐẤNG CHRIST. Đấng Christ là Chúa Jesus phục sinh.
Rô-ma 10:17 Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.
Thứ 4: Hết lòng giữ theo phép tắc nó là gì?
Phao-lô nói về sự tuân giữ luật pháp theo cách này trong
Rô-ma 10:3-5
3 Bởi họ không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời;
4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
5 Vả, Môi-se luận sự công bình đến bởi luật pháp cách nầy: Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống.
Sự tuân giữ trong luật pháp đòi hỏi nơi con người ấy chính là LÀM (Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống.)
Nhưng cách tuân giữ trong giao ước mới thì là TIN:
Rô-ma 10:6-11
6 Nhưng sự công bình đến bởi đức tin, thì nói như vầy: Chớ nói trong lòng ngươi rằng: Ai sẽ lên trời? ấy là để đem Đấng Christ xuống;
7 hay là: Ai sẽ xuống vực sâu? ấy là để đem Đấng Christ từ trong kẻ chết lại lên.
8 Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin và chúng ta giảng dạy.
9 Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu;
10 vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi.
11 Vả, Kinh-Thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn.
Câu 8: Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin và chúng ta giảng dạy.
Có sự khác biệt rõ ràng trong việc tuân giữ trong hai giao ước. Giao ước thứ 1 là dựa hoàn toàn trên nỗ lực của con người. Trong khi giao ước thứ 2 là dựa trên ĐỨC TIN nơi nỗ lực của Chúa Jesus Đấng đại diện cho chúng ta hoàn tất luật pháp. Bởi vậy:
Rô-ma 8:4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
Kết luận:
Gia-cơ 1:25 và Giô-suê 1:8 hoàn toàn khác biệt.
Giô-suê 1:8 Con người phải GHI NHỚ mọi điều khoản của Luật pháp Môi-se, phải cố ghi nhớ lấy và nỗ lực hết sức để vâng giữ. Khi ấy, người đó mới có kết quả là ĐƯỢC PHƯỚC và MAY MẮN ( đúng hơn là THỊNH VƯỢNG - prosperous).
Trong khi ấy, Gia-cơ 1:25 là: Xét kỹ luật pháp trọn vẹn do nơi công tác hoàn tất của Đấng Christ tại thập tự giá, là luật của sự tự do, không còn ở dưới sự ràng buộc của luật pháp mà ở dưới sự dẫn dắt của Thánh Linh sự sống, của tình yêu thương, chẳng phải nghe rồi quên đi mà bền lòng giữ lấy - tức là nghe đi nghe lại - để đem đến đức tin vì đức tin đến bởi điều chúng ta nghe thì như vậy chúng ta chắc chắn được phước vì sự vâng phục Lẽ Thật trong Tân Ước là Hễ ai tin Con thì được sự sống đời đời. Chúng ta tin Chúa Jesus và công tác hoàn tất của Ngài đó chính là lí do chúng ta được phước và qua đó khiến chúng ta vâng phục Chúa và vâng phục lẫn nhau.
Joshua Phạm
22:55 | Posted in BIỆN GIÁO, SỨC MẠNH CỦA GIAO ƯỚC | Read More »
TIỆC THÁNH ỐNG DẪN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI ĐỂ ĐEM ĐẾN SỰ CHỮA LÀNH THIÊN THƯỢNG (PHẦN 1)
PHẦN 1
Bước kế tiếp sau khi được cứu khỏi địa ngục và sự hủy diệt đời đời, SỰ CHỮA LÀNH Thiên Thượng là phước hạnh lớn nhất chúng ta có thể được. Một số người có thể nói: “Không, Mục Sư.Phước hạnh lớn là khi tôi có thật nhiều tiền. Sau đó tôi có thể làm được mọi việc”. Ồ, tôi biết nhiều người có nhiều tiền. Họ có nhiều xe hơi, nhưng họ không thể lái một chiếc nào trong số đó, bởi vì tình trạng bệnh tật của họ.Nếu một người đang ở trên giường và chờ chết, tôi không nghĩ người đó sẽ nói “ tôi muốn làm để kiếm thêm một triệu đô-la nữa”, tôi tin rằng có thể ông ấy đang suy nghĩ “nếu tôi được hồi phục, được chữa lành, thì sẽ có nhiều điều để tôi tiếp tục làm nữa…”Bạn có thể có một gia đình tuyệt vời với những đứa con tuyệt vời, nhưng nếu bạn bị bệnh, và không thể quay qua để chơi với những đứa con của bạn, đó là một điều đau khổ vô cùng.Đó là lý do tại sao tôi tin rằng sức khỏe là một phước hạnh lớn nhất mà chúng ta có thể có khi mà chúng ta còn sống trên đất này. Nếu mà không có nó thì không có cách nào chúng ta có thể hưởng trọn mọi phước hạnh của Đức Chúa Trời.
BẢN CHẤT CỦA CHÚA LÀ CHỮA LÀNH.
Chúng ta có thể thấy rằng, khi Chúa Jesus còn sống ở trên đất này, hầu hết những phép lạ Chúa làm là ở trong lĩnh vực chữa lành. Bởi vì bản chất của Ngài là chữa lành.Kinh Thánh nói rằng Chúa Jesus “…đi khắp nơi làm việc phúc đức và chữa lành tất cả những người bị quyền lực quỷ vương áp bức, vì Đức Chúa Trời ở với Ngài.” (Công vụ 10:38)Ngài không phải lúc nào cũng bước đi trên mặt nước, Ngài không luôn quở yên bão tố. nhưng Ngài luôn luôn chữa lành.Khi Đức Chúa Trời đem dân Israel ra khỏi xứ Ai Cập để vào đất hứa. Ngài làm chắc một điều không một người nào trong họ bị bệnh.“Bấy giờ Ngài dẫn dân Ngài ra đi với đầy vàng lẫn bạc; không một ai trong các chi tộc yếu đuối” (Thi thiên 105:37)
Trong một bộ phim về Xuất Ai Cập, một người đàn ông lớn tuổi mù lòa trên tay cầm một cây gậy lê chân ra khỏi xứ Ai Cập . Đó là cách làm phim của Holywood. Nhưng điều này không thật sự là đúng.Lời Chúa bày tỏ rằng, dân Israel ra khỏi xứ Ai Cập không một người nào yếu đuối, vậy, người đàn ông lớn tuổi đó không thể bị mù và với một lưng còng lê bước nhọc nhằn. Các học giả Kinh Thánh ước tính rằng có khoảng hai triệu rưỡi người Israel ra khỏi xứ Ai Cập. mọi người ra khỏi Ai Cập được chữa lành, tất cả đều khỏe mạnh. Ý muốn của Ngài vẫn y như vậy cho dân sự Ngài ngày hôm nay – tất cả được chữa lành, tất cả đều khỏe mạnh.
DỰ PHẦN VÀO THÂN CHÚA MANG ĐẾN SỰ CHỮA LÀNH
Nếu bản chất của Đức Chúa Trời là chữa lành, có thể bạn tự hỏi sao có nhiều Cơ Đốc Nhân lại bị bệnh? Tôi không đang đề cập đến những bệnh tật đơn giản như bệnh ho, hay bệnh cảm…tôi đang nói đến những bệnh tật nan y, những bệnh tật nguy hiểm có thể làm chết người.Nếu những người ngoài Chúa bị bệnh tật, điều này không làm chúng ta ngạc nhiên. Vì họ không được sự bảo vệ của Chúa Jesus, và chúng ta không ngạc nhiên là tại sao mà họ bị bệnh.Nhưng khi các con cái Chúa bị bệnh. Tôi muốn biết lý do tại sao và tôi không muốn kết luận từ những kinh nghiệm của con người. Tôi muốn có một câu trả lời từ Lời Đức Chúa Trời.Có thể bạn ngạc nhiên khi Kinh Thánh cho chúng ta biết chỉ có một lý do tại sao Cơ Đốc Nhân yếu đuối, bệnh tật và chết trước kỳ định.
Sứ đồ Phao Lô viết trong I Côrinhtô 11:29-30 “Vì người nào ăn hoặc uống mà không phân biệt thân Chúa tức là ăn và uống sự phán xét cho mình. Vì vậy, trong anh chị em có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết.”Phao Lô nói “Vì lý do này…” ông không nói “Vì những lý do này…” ông chỉ cho chúng ta thấy một lý do tại sao Cơ Đốc Nhân trở nên yếu đuối bệnh tật, và chết trước kỳ Chúa định cho họ.Và “lý do này” là gì mà Phao Lô đã nhấn mạnh cho chúng ta? Ông nói “…không phân biệt thân Chúa. Vì vậy…” vậy, lý do tại sao mà người Côrinhtô bị yếu đuối và bệnh tật, họ đã thất bại vì không phân biệt thân Chúa.Điều này có ý nghĩa là họ không biết tại sao họ dự phần vào thân thể Chúa khi họ dự Lễ Tiệc Thánh. Họ không biết lý do tại sao họ đang ăn bánh. Đó là lý do tại sao họ không nhận được sự sống Thiên Thượng của Đấng cứu chuộc họ, và là lý do dẫn họ đến chỗ chết yểu, bệnh tật và chết trước kỳ định.Bởi đó, tất cả các lẽ thật thì tương tự như vậy, có nghĩa là nếu chúng ta phân biệt thân Chúa, chúng ta sẽ sống trong sự khỏe mạnh và đầy năng lực của Ngài.Điều này thật hợp lý.
Ngay cả con gái 4 tuổi của tôi sẽ nói cho bạn về điều đó. Một ngày nọ con gái tôi đi học về và nói, “Ba ơi, trái với cao là thấp. Vậy trái với nhỏ là gì?” Tôi nói “Lớn”. “Tốt” con gái tôi nói.Vậy, giống như Phao Lô nói rằng “…không phân biệt thân Chúa. Bởi lý do này nhiều người yếu đuối và bệnh tật giữa vòng anh chị em, và nhiều người ngủ” vậy thì khi chúng ta phân biệt thân Chúa, chúng ta sẽ mạnh mẽ, khỏe mạnh và sống lâu trên đất này.Cơ Đốc Nhân học và tin những điều này, vậy họ sẽ sống trong sự khỏe mạnh Thiên Thượng. Cuối cùng Phao Lô đã chỉ ra một lý do tại sao nhiều Cơ Đốc Nhân bênh tật và đã qua đời sớm.Dường như hầu hết con cái Chúa, trong thân thể Đấng Christ chọn tập trung vào thức ăn và tập thể dục như là một chìa khóa dẫn đến đời sống khỏe mạnh.Thực sự, những sách viết về đề tài thực phẩm ngày hôm nay lại được bán chạy nhất trong các nhà sách Cơ Đốc. Có tất cả các loại sách dạy phải ăn gì và không nên ăn gì.Tôi không đả phá về những cuốn sách này. Điều tôi đang nói ở đây là Đức Chúa trời không muốn chúng ta tập chú vào thức ăn và tập thể dục như là một chìa khóa dẫn đến sức khỏe Thiên Thượng. Ngài không muốn chúng ta đặt niềm tin vào những điều kiện tự nhiên để nhận được sức khỏe Thiên Thượng.(II Cô-rinh-tô 10:4) nói rằng “Vì vũ khí chiến đấu của chúng tôi không phải là loại vũ khí xác thịt…” Một số người nghĩ rằng họ sẽ bước đi trong sự khỏe mạnh Thiên Thượng nếu họ có chế độ ăn uống như Chúa Jesus. Nhưng để tôi nhắc cho quý vị rằng hầu hết những người được Chúa Jesus chữa lành đều ở trong chế độ ăn kiêng. Họ không bao giờ ăn thịt heo và thực phẩm có Cholesterol cao. Nhưng họ vẫn bị bệnh vì những hậu quả của điều kiện tự nhiên.Tôi biết ích lợi của việc chọn lựa thức ăn và tập thể dục. Tôi cẩn thận với những gì tôi ăn và không thích món ăn dầu mỡ. Tôi cũng tập thể dục. Nhưng đức tin cua tôi không đặt trên nỗ lực giới hạn của tôi. Và Đức Chúa Trời ban lễ Tiệc Thánh như là một chìa khóa ống dẫn của sức khỏe và khỏe mạnh cho dân sự Ngài.Hội Thánh đầu tiên tin vào điều này. Đó là lý do tại sao “…họ chuyên cần giữ các lời giáo huấn của các Sứ Đồ, sự thông công với anh em, lễ bẻ bánh và các buổi cầu nguyện.” (Công vụ 2:42) Đức Chúa Trời đã làm qua họ những việc lớn lao.Họ đã nắm lấy lời Chúa. Chúng ta không nghi ngờ gì việc họ đã kinh nghiệm quyền năng của Đức Chúa Trời. Trong Công vụ 2:43,46 chúng ta thấy rằng họ dự Tiệc Thánh từ nhà này qua nhà kia, và nhiều dấu kỳ phép lạ đã làm ra giữa các Sứ Đồ.
Thân Thể của Đấng Christ ngày hôm nay hiểu được sự quan trọng của giáo lý thông công và cầu nguyện, chỉ một số ít Hội Thánh thực sự hiểu được ý nghĩa của việc bẻ bánh ( hay lễ Tiệc Thánh). Đó là lý do tại sao có nhiều người yếu đuối và bệnh tật, và chết trước kỳ định.Suốt dòng lịch sử Hội Thánh, giáo lý thường được nhấn mạnh như “xưng công bình bởi đức tin” đã ở dưới sự tấn công dữ dội của ma quỷ. Điều này cũng xảy ra với giáo lý về Lễ Tiệc Thánh. Ma quỷ ngày hôm nay đang lôi kéo Hội Thánh vào hai phương cách sai lầm và giải thích sai sự thật. Thứ nhất là đưa người ta đến giáo lý: Biến thể thuyết ( tin rằng bánh và huyết trở thành thịt thật và huyết thật của Chúa Jesus). Thứ hai đưa người ta đến chỗ làm giảm giá trị của Lễ Tiệc Thánh như là một nghi lễ nhỏ nhất.
PHÂN BIỆT THÂN CHÚA TRƯỚC KHI DỰ TIỆC THÁNH
Tôi tin Đức Chúa Trời muốn khôi phục lại ý nghĩa của lẽ thật và quyền năng của lễ Tiệc Thánh đến với Hội Thánh để rồi dân sự Ngài dự Tiệc Thánh một cách đúng đắn. Điều này đem đến sự mạnh mẽ, khỏe mạnh và sống lâu cho dân sự Ngài.Chúa đã chuẩn bị một sự cung ứng đặc biệt cho sức khỏe của chúng ta. Tất cả điều này được tìm thấy trong sự chết của Con Ngài, Chúa Jesus Christ. Chúng ta nhận được sức khỏe Thiên Thượng là khi chúng ta đến và dự Tiệc Thánh. Đây là một trong những niềm đam mê lớn trong đời sống tôi là muốn thấy mỗi con cái Chúa kinh nghiệm được sự cứu từ sự đau đớn và sự chết của Ngài. Và tôi biết rằng khi dân sự Ngài được dạy dỗ một cách chính xác cách nhận được sự chữa lành qua việc dự Tiệc Thánh, sức khỏe và khỏe mạnh trọn vẹn sẽ theo sau. Điều này mang đến sự sống khỏe mạnh và lâu dài cho chúng ta. Sau khi tôi cho phát hành đĩa CD - ỐNG DẪN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI ĐỂ MANG ĐẾN SỰ CHỮA LÀNH THIÊN THƯỢNG, tôi đã nhận được rất nhiều những lời làm chứng của sự chữa lành qua việc dự Tiệc Thánh.
Tôi có một người bạn, Mục sư Barnabas Mam, ông là một Mục sư của nhiều Mục sư tại Campuchia. Đức Chúa Trời đã giải cứu ông nhiều lần khỏi nạn diệt chủng của Khơ-me Đỏ vào thập niên 70.Vì hoàn cảnh bần cùng, khốn khổ trong thời điểm đó làm ông bị bệnh tật rất trầm trọng. Ông đau đớn vì tình trạng hạ đường huyết và chứng mất ngủ vì thiếu Calcium. Ông cũng đau đớn vì chứng viêm thấp khớp. Ông có đức tin và mạnh mẽ, chức vụ với quyền năng phép lạ nhưng ông lại có nhiều bệnh tật, đây dường như nghịch lý xảy ra. Ông rất khó ngủ vào ban đêm. Ông phải uống thuốc giảm đau và thuốc an thần. Và ông phải nghỉ việc luôn.Cháu nội ông phải xoa bóp những chỗ đau khớp, để làm bớt đi sự đau đớn của ông. Đầu gối làm ông đau đớn hơn cả, đặc biệt sau hơn hai tiếng ông đứng giảng Lời Chúa.Một buổi sáng nọ sau khi trải qua một đêm mất ngủ, vợ của ông đưa cho ông đĩa CD SỨC KHỎE VÀ KHỎE MẠNH HOÀN TOÀN QUA LỄ TIỆC THÁNH. Ông đã lắng nghe và đức tin gia tăng trong lòng của ông. Ông lập tức chuẩn bị và dự Tiệc Thánh. Đêm đó ông ngủ ngon như một em bé. Sáng hôm sau là Chủ Nhật, ông đứng lên và chia sẻ quyền năng về việc dự Tiệc Thánh mang đến sự chữa lành. Sau những giờ đứng chia sẻ, ông không phải xoa bóp nữa bởi vì ông đã hoàn toàn được chữa lành chứng đau viêm khớp.Cho đến ngày hôm nay, vợ của ông vẫn còn kinh ngạc về sự chữa lành mà ông nhận được. Bà nói rằng bà dường như đã có lại một người chồng mới. Ông có sức mạnh mới và giờ ban đêm ông có thể ngủ được.
Hai tuần sau ông vẫn tiếp tục chia sẻ sứ điệp này cho Hội Thánh, và sau đó ông được hỗ trợ để đi Malaysia. Ở tại đó họ kiểm tra thấy lượng Calcium và đường trong cơ thể của ông trở lại bình thường. Thời gian ngắn sau đó ông đến kiểm tra tại một bệnh viện ở Phnom Penh, bác sĩ cũng báo cho ông biết sức khỏe của ông thật tốt.Cũng trong thời điểm đó có một chị em là nhân sự trong Hội Thánh ông đã được chữa lành chứng đau nửa đầu sau khi dự Tiệc Thánh. Và người Mục sư bạn của tôi này đã nhận được nhiều lời chứng của nhiều người được chữa lành, họ được chữa lành các loại bệnh tật sau khi dự Tiệc thánh.Khi chúng ta nhận ra rằng Tiệc thánh là một ống dẫn để Đức Chúa Trời mang đến sự chữa lành và sức khỏe cho dân sự Ngài, và chúng ta dạy Hội Thánh một cách đúng đắn về việc phân biệt thân Chúa khi chúng ta dự Tiệc Thánh, dân sự Ngài sẽ khỏe mạnh và mạnh mẽ sống lâu trên đất này.
CÁCH ĐỂ PHÂN BIỆT THÂN CHÚA
Khi nhận biết rằng Tiệc Thánh là ông dẫn của Đức Chúa Trời đem đén sự khỏe mạnh trọn vẹn của dân sư Ngài, đây là thời điểm để tìm ra cách như thế nào kinh nghiệm sức khỏe Thiên Thượng qua việc phân biệt thân Chúa.Chú ý rằng Phao Lô không nói về việc phân biệt Huyết Chúa. Ông chỉ nói về phân biệt Thân Chúa là nguyên nhân khiến nhiều người yếu đuối, bệnh tật và chết trước thời hạn.(I Cô-rinh-tô 11:29-30) Vì người nào ăn hoặc uống mà không phân biệt thân Chúa tức là ăn và uống sự phán xét xho mình.
Vì vậy, trong anh chị có nhiều người đau yếu, bệnh tật và một số chết.Khi tôi chưa biết nhiều về lẽ thật, tôi đã được dạy rằng hai yếu tố trong Lễ Tiệc Thánh được gộp lại chúng với nhau. Vậy, tôi thường tin rằng thân thể và Huyết Chúa mang đến sự tha thứ tội lỗi cho tôi.Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho tôi rằng, thân thể và huyết Chúa không thể xem như là một được.Có hai yếu tố, bởi vì có hai sự ứng dụng trong Lễ Tiệc Thánh.Chén, tượng trưng cho huyết Chúa để mang đến sự tha thứ cho chúng ta.VàBánh, tượng trưng cho thân thể của Ngài mang đến sự chữa lành cho chúng ta.
HUYẾT MANG ĐẾN SỰ THA THỨ
Những người Cô-rinh-tô cũng giống như hầu hết Cơ Đốc Nhân ngày hôm nay đã nhận biết về giá trị của huyết Chúa. Thư của Sứ đò Phao Lô dạy rất rõ ràng rằng Huyết Chúa Jesus mang sự tha thứ cho tất cả tội lỗi chúng ta.Cô-lô-se 1:14 Trong Đức Chúa Con chúng ta được cứu chuộc và tha tội.Ê-phê-sô 1:7 Trong Chúa Cứu Thế, chúng ta nhờ Huyết Ngài được cứu chuộc, được tha thứ các tội phạm theo lương ân sủng phong phú.Bởi vì Con Đức Chúa Trời đã trả nợ tất cả tội lỗi cho quý vị bằng Huyết tinh sạch của Ngài, bạn không còn ở dưới sự đoán phạt khi chúng ta tin huyết Cháu đổ ra để cứu bạn.Khi bạn dự chén bạn hãy nhận biết mình đã được tha thứ và đã được xưng là công bình. Huyết của Chúa Jesus làm cho bạn có quyền đứng trước mặt Chúa, vậy bạn có thể dạn dĩ đến trong sự hiện diện của Ngài. Và khi bạn cầu nguyện, bạn có thể tin chắc rằng Chúa nghe bạn.
BÁNH MANG ĐẾN SỰ CHỮA LÀNH
Đó là cách thế nào mà chúng ta phân biệt huyết Chúa, và hầu hết các Cơ Đốc Nhân, hiểu được điều đó. Nhưng không có nhiều người biết cách thân Chúa.Để làm điều đó đầu tiên chúng ta phải biết rằng Bánh tượng trưng cho điều gì? Chúa Jesus đã dạy rõ điều này, Bánh ám chỉ là Thân thể Chúa Jesus, để mang đến sự chữa lành cho chúng ta. Làm sao mà chúng ta biết được điều đó? Khi Chúa Jesus nói với người đàn bà Canaan, đề cập đến sự chữa lành cho con gái bà, Ngài gọi sự chữa lành là “bánh cho con cái”. Hayc chú ý rằng, khi bà xin Chúa Jesus đuổi quỷ ra khỏi con gái bà, Ngài nói rằng thật là không tốt để lấy “bánh của con cái” cho “ch-ó” vậy: “bánh” là Chúa đề cập đến điều gì? Điều đó đề cập đến sự chữa lành mà bà đang cầu xin Ngài. và “ch-ó” có nghĩa là gì? Có nghĩa là đề cập đến những người ngoại không phải là người Do thái giống như bà.VậyChúa Jesus thực sự nói rằng, sự chữa lành chỉ dành cho những người ở trong giao ước của Đức Chúa Trời, không dành cho những người ngoại là những người không ở trong giao ước đó.Sẵn tiện giải thích những gì Chúa Jesus dạy, tôi cũng muốn giải thích lý do tại sao tôi đề cập đến Bánh đem đến sự chữa lành mà không phải là sự giải cứu. Ồ, bời vì Kinh Thánh xem việc bênh tật và quỷ ám cũng là một vì lẽ rằng cả hai được tạo ra bởi ma quỷ.
Công vụ 10:38 nói rằng Chúa Jesus đi khắp nơi làm những việc tốt lành và “…chữa lành tất cả những người bị quyền lực quỷ vương áp bức”Chú ý rằng bệnh tật là bởi vì ma quỷ áp bức. Vậy bệnh tật và quỷ ám cả hai là hậu quả của việc ma quỷ khống chế và chúng ta cần sự chữa lành của Đức Chúa Trời cho vấn đề này.Qua đoạn này, đã trở nên rõ ràng rằng, Chúa Jesus coi sự chữa lành như là “bánh cho con cái”, người phụ nữ đã đặt đức tin vào trong một chiếc bánh nhỏ, điều này đã khai phóng quyền năng để đuổi quỷ ra khỏi con gái của bà. Vậy Bánh, thậm chí một miếng bánh nhỏ, nghĩa là chính thân thể Ngài mang đến sự chữa lành cho con gái bà. Chúng ta bây giờ là con cái Đức Chúa Trời và đủ hoàn toàn tiêu chuẩn để hưởng sự chữa lành.
PHÂN BIỆT THÂN CHÚA NGHĨA LÀ GÌ
Thực sự tôi tin rằng khi CHúa Jesus nói, “Hãy nhận lấy mà ăn. Đây là thân thể Ta” (Ma-thi-ơ 26:26) các môn đồ không cần sự giải thích nào giống như tôi vừa giải thích.Họ biết rằng Ngài muốn chuyển giao chính đời sống của Ngài cho họ là khỏe mạnh và chữa lành trọn vẹn. Những môn đồ ở với Chúa Jesus mỗi ngày và không một ai thấy nagif bị bệnh. Không một ai thấy Ngài bị khổ sở với bệnh cảm, sốt hay là đau bụng.Ngài không bao giờ nói với họ rằng “ai trong các con có thể giảng bài giảng trên núi giúp Ta hôm nay không? Vì Ta cảm thấy hôm nay không được khỏe”. Chúa Jesus chưa bao giờ bị bệnh.Còn hơn thế nữa, Ngài mạnh khỏe, tràn đầy sức sống và hoàn toàn khỏe mạnh. Khi người ta mang những người không tay không chân đến với Ngài, Ngài đã chữa lành họ một cách hoàn toàn. Những phần trong thân thể mà họ cần được mọc ra bởi họ rờ chạm vào Ngài.Và thân thể Ngài đầy dẫy năng lực đến nỗi áo của Ngài cũng đầy sự khỏe mạnh.
Kinh Thánh nói rằng một người phụ nữ bị bệnh băng huyết suốt trong mười hai năm đến với Chúa Jesus và nhận biết rằng Chúa là hy vọng duy nhất của mình. (Mác 5:25-34)bà đã tiêu tốn hết tiền bạc và đau đớn khổ sở nhiều. Và kết quả là gì? Tình trạng bà không khá hơn nhưng ngược lại ngày càng xấu đi! nhưng chỉ có một lần chạm nhẹ trên gấu áo của Ngài, bà đã được chữa lành hoàn toàn sự đau đớn. Nếu gấu áo của ngài có thể đày sự khỏe mạnh của Ngài, bạn thử tưởng tượng thế nào về thân thể của Ngài?Không ngạc nhiên khi Lu-ca nói rằng, “cả đoàn dân đông đều tìm cách sờ vào Ngài, vì quyền năng từ Ngài phát ra và chữa lành mọi người” (Lu-ca 6:19)Khi một bác sĩ, và Lu-ca là một bác sĩ, đã nói những điều này, bạn biết rằng đó là điều chân thật.Do đó không cần phải nói với các sứ đồ điều đó khi Ngài nói “Hãy nhận lấy và ăn. Đây là thân thể ta.” Ngài đã chuyển giao đời sống của Ngài, sức khỏe và sự khỏe mạnh đến trên thân thể họ. Họ nhận biết hơn ai khác rằng dự bánh tức là đang ăn vào sức khỏe của Ngài vào thân thể của họ.
BÁNH MATZATH LÀ MỘT CHỦ ĐỀ BÀI HỌC BIỂU TƯỢNG CỦA THÂN THỂ CHÚA JESUS
Bánh Matzah ( một cái bánh dẹp dùng để ăn trong lễ vượt qua) là một biểu tượng bài học về Thân Thể Chúa Jesus. Luật pháp của người Do Thái có sự chỉ dẫn về việc chất pha chế và cách làm cho loại bánh này. Những sự chỉ dẫn này là sự hấp dẫn lớn với chúng ta.Theo những điều luật này, bánh này là loại bánh không có men, được nướng trong lò, và đâm một cái lỗ vào cái bánh…Cho đến ngày hôm nay những Rabi của người Do Thái cũng không biết lý do tại sao phải làm theo cách này. Nhưng phước hạnh cho bạn vì đây là ân sủng của Đức Chúa Trời.Không có men bởi vì men là hình bóng của tội lỗi, và Chúa Jesus là hoàn hảo, vô tội là con Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao Ngài có thể gánh lấy tội lỗi chúng ta trên Thân Thể Ngài.Thân thể của Ngài đã tan nát bởi vì Đức Chúa Trời đã trút sự giận dữ, thịnh nộ đối với tội lỗi chúng ta trên Chúa Jesus .Lửa thịnh nộ thay vì đổ trên chúng ta, gia đình chúng ta, bây giờ lại đổ trên Chúa Jesus.Sườn của ngài đã bị đâm và lưng của Ngài phải chịu những lằn roi tàn nhẫn qua đó thân thể chúng ta được chữa lành trọn vẹn.Khi chúng ta đến dự Tiệc Thánh, hãy làm chắc rằng bạn nhận biết những gì Chúa chịu trên Thân Thể Ngài. Khi chúng ta dự Tiệc Thánh hãy tin rằng thân Thể Chúa Jesus đã tan vỡ như bánh bị bẻ ra.Khi chúng ta dự Tiệc Thánh hãy nhận biết rằng Thân Thể Ngài đã tan vỡ để đem đến sự chữa lành trọn vẹn cho chúng ta. Khi bạn dự bởi đức tin , sẽ có một số điều gì đó xảy ra trên thân thể bạn. Bạn trở nên mạnh mẽ, khỏe mạnh và sống lâu trên đất này.
Tác giả: Mục sư Joseph Prince
Dịch giả: B.N
22:37 | Posted in BIỆN GIÁO, SỰ CHỮA LÀNH, SỨC MẠNH CỦA GIAO ƯỚC | Read More »