GIÔ-SUÊ 1:8 KHÁC VỚI GIA-CƠ 1:25 NHƯ THẾ NÀO ?
Gia-cơ 1:25
Nhưng kẻ nào xét kĩ luật pháp trọn vẹn, là luật pháp về sự tự do, lại bền lòng suy gẫmlấy, chẳng phải nghe rồi quên đi, nhưng hết lòng giữ theo phép tắc nó, thì kẻ đó sẽ tìm được phước trong sự mình vâng lời.
Giô-suê 1:8
Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm, hầu cho cẩn thận làm theo mọi điều đã chép ở trong; vì như vậy ngươi mới được may mắn trong con đường mình, và mới được phước.
Khi đọc Kinh thánh chúng ta cần phân biệt được sự khác nhau giữa Cựu ước và Tân ước.
Trong Cựu Ước: là giao ước cũ được thiết lập tại núi Si-nai bởi việc Đức Chúa Trời ban luật pháp qua Môi-se cho dân Y-sơ-ra-ên. Trọng tâm của giao ước cũ chính là việc bày tỏ bản tính công bình và thánh khiết của Đức Chúa Trời, Qua giao ước này, Đức Chúa Trời thiết lập tiêu chuẩn của Ngài đòi hỏi nơi con người để khôi phục lại mối quan hệ đã bị đổ vỡ tại vườn E-đen. Tuy nhiên, trãi qua hàng nhiều năm, con người luôn bất lực trong việc tuân giữ trọn vẹn Luật pháp. Và vì vậy, luật pháp không những không thể đem đến sự sống, sự công bình cho dân Y-sơ-ra-ên nhưng ngược lại luật pháp chính nguyên cớ khiến dân Y-sơ-ra-ên rơi vào sự khốn khổ, tội lỗi, kiêu ngạo, giả hình và bị rủa sả nặng nề mỗi khi họ bất tuân luật pháp.Các dân tộc khác đồng thời với họ cũng thờ hình tượng, cũng phạm tội, cũng gian ác nhưng không bị sự trừng phạt nặng nề giống như dân Y-sơ-ra-ên mỗi khi họ phạm như vậy ? Tại sao? Ấy là bởi vì chính luật pháp mà dân Y-sơ-ra-ên nhận được đã định tội, lên án, cướp và giết họ. Cho nên Phao-lô đã gọi chức vụ của luật pháp là chức vụ của sự định tội, và sự chết (II Cor 3:9)
Trong Tân ước: giao ước được thiết lập bởi chính Chúa Jesus. Luật pháp thì đến bởi Môi-se nhưng ân điển và lẽ thật đến bởi Chúa Jesus chúng ta. Ha-lê-lu-gia! (Giăng 1:17). Khi Chúa Jesus Ngài đã mở ra một con đường mới và sống ngang qua xác Ngài. Con đường ấy là con đường của giao ước mới, của tình yêu và sự tha thứ. Nó không trái với bản tính công bình, thánh khiết với Đức Chúa Trời trong Cựu ước nhưng ngược lại càng chứng tỏ Đức Chúa Trời là công chính khi xưng kẻ có tội là công bình bởi sự chết chuộc tội thay của chính CON NGÀI. Loài người phải ngậm miệng trước sự công bình của Ngài. Ma quỷ phải câm lặng trước sự công minh của Thiên Chúa. Vạn vật đều cúi đầu tôn ngợi Danh Jesus - Vua Trên Muôn Vua - Chúa Trên Muôn Chúa bởi công tác hoàn tất vĩ đại của Ngài tại thập tự giá.
Đây là 2 yếu tố căn bản chúng ta cần nắm rõ khi đọc, suy gẫm, đối chiếu và thực hành Kinh Thánh. Bởi nếu chỉ đọc, học mà thiếu suy xét, phân biệt rõ ràng về 2 giao ước sẽ khiến chúng ta đi vào tình trạng bối rối, khó hiểu và dẫn đến hiểu sai Kinh thánh. Khi hiểu sai thì bạn sẽ đặt cơ sở cho niềm tin của mình cách không đúng đắn. Và vì nguyên tắc là "nghĩ trong lòng thể nào thì quả như thể ấy" nên TIN ĐÚNG - SỐNG ĐÚNG.
Một trong những ví dụ cụ thể là khi đọc, suy gẫm, đối chiếu và thực hành 2 câu Kinh Thánh Giô-suê 1:8 và Gia-cơ 1:25 rất nhiều người đã vội vàng khẳng định ràng 2 câu này có chung ý tưởng, chung sự dạy dỗ và chung cách hiểu. Nhưng khi đem 2 câu Kinh Thánh này đặt trong Lẽ thật của ánh sáng Giao ước mới chúng ta sẽ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, đi từ sự sợ hãi đến bình an, đi từ lo lắng, bất lực đến đức tin và công bình. Khi đọc Gia-cơ 1:25 chúng ta cần xem xét một vài câu hỏi sau:
Thứ 1: Luật pháp trọn vẹn là luật pháp nào?
Hê-bơ-rơ 8:6-7
6 Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm chúng ta đã được một chức vụ rất tôn trọng hơn, vì Ngài là Đấng trung bảo của giao ước tốt hơn, mà giao ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn.
7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai.
Chúng ta đều biết rằng Đức Chúa Trời thiết lập 2 giao ước cơ bản cho con người trong chương trình cứu chuộc nhân loại đó là : Giao ước luật pháp được ban cho qua Môi-se.
Giăng 1:17 Vì luật pháp đã ban cho bởi Môi-se, còn ơn và lẽ thật bởi Đức Chúa Jêsus Christ mà đến.
Và giao ước thứ 2 được thiết lập bởi Huyết của Chúa Jesus.
Ma-thi-ơ 26:27-28
27Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi;
28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.
Và khi thiết lập giao ước mới thì Chúa Jesus đã làm cho giao ước cũ trở nên vô hiệu
Hê-bơ-rơ 8:13
Khi Thiên Chúa nói đến Giao Ước Mới, Người làm cho giao ước thứ nhất hoá ra giao ước cũ ; và cái gì cũ kỹ, lỗi thời, thì sắp tan biến đi.
Những sự dạy dỗ trong Cựu ước đều là hình bóng chỉ về Đấng sẽ đến là Chúa Jesus. Những đòi hỏi trong cựu ước là những tiêu chuẩn công bình của Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi con người nhưng mọi người đều bất lực không có khả năng để làm trọn luật pháp. Cho nên, để cứu chuộc con người, Đức Chúa Trời chỉ có 1 cách duy nhất là sai Con Một của Ngài đến thế gian để làm thay cho con người. Chính Chúa Jesus nói:
Ma-thi-ơ 5:17 Các ngươi đừng tưởng ta đến đặng phá luật pháp hay là lời tiên tri; ta đến, không phải để phá, song để làm cho trọn.
Chỉ có duy nhất Chúa Jesus là Đấng có khả năng giữ trọn luật pháp. Và đó là lí do tại thập tự giá Chúa Jesus kêu lên: "Mọi sự đã được trọn" (Giăng 19:30).
Vậy luật pháp của sự trọn vẹn không phải là luật pháp được ban cho trong Cựu ước qua Môi-se mà là luật trong Giao ước mới bởi công tác của Chúa Jesus tại thập tự giá. Đó là luật của Thánh Linh và luật của tình yêu thương.
Luật pháp trong giao ước cũ không phải là luật pháp của sự trọn vẹn bởi:
Hê-bơ-rơ 8:7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai.
Thứ 2: Luật nào được gọi là luật của sự tự do?
Trong Ga-la-ti 4:22-26
22 Vì có chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi mọi, một là con của người nữ tự chủ.
23 Nhưng con của người nữ tôi mọi sanh ra theo xác thịt, con của người nữ tự chủ sanh ra theo lời hứa.
24 Cả điều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao ước, một là lời giao ước tại núi Si-na-i, sanh con ra để làm tôi mọi ấy là nàng A-ga.
25 Vả, A-ga, ấy là núi Si-na-i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con cái mình đều làm tôi mọi.
26 Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.
Phao-lô sử dụng câu chuyện hai người con của Sa-ra và A-ga để cho chúng ta biết đâu là luật của nô lệ và luật của sự tự do.
Giao ước cũ mà theo Phao-lô thì ấy là hình bóng của giao ước của tôi mọi. (Câu 25). Và giao ước ấy gọi là giao ước của luật pháp.
Giao ước mới qua hình ảnh của Sa-ra là giao ước của sự tự do - giao ước của ân điển.
Luật của sự tự do là luật trong Giao ước mới. Ấy là luật của Thánh Linh sự sống và là luật của tình yêu thương chứ không phải là luật : "Nếu..... thì...."
Ga-la-ti 5:1-6
1 Đấng Christ đã buông tha chúng ta cho được tự do; vậy hãy đứng vững, chớ lại để mình dưới ách tôi mọi nữa.
2 Tôi là Phao-lô nói với anh em rằng, nếu anh em chịu làm phép cắt bì, thì Đấng Christ không bổ ích chi cho anh em hết.
3 Tôi lại rao cho mọi người chịu cắt bì rằng, họ buộc phải vâng giữ trọn cả luật pháp.
4 Anh em thảy đều muốn cậy luật pháp cho được xưng công bình, thì đã lìa khỏi Đấng Christ, mất ân điển rồi.
5 Về phần chúng ta, ấy là bởi đức tin và nhờ Thánh Linh mà chúng ta được nhận lãnh sự trông cậy của sự công bình.
6 Vì trong Đức Chúa Jêsus Christ, cái điều có giá trị, không phải tại chịu phép cắt bì hoặc không chịu phép cắt bì, nhưng tại đức tin hay làm ra bởi sự yêu thương vậy.
Thứ 3: Bền lòng suy gẫm lấy là gì?
Trong Giao ước cũ thì:
Giô-suê 1:8 "Quyển sách luật pháp này chớ xa miệng ngươi, hãy suy gẫm ngày và đêm,..."
Nhưng trong Giao ước mới thì:
Hê-bơ-rơ 8:10-11
10 Chúa lại phán: Nầy là lời ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên Sau những ngày đó: Ta sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta.
11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,
Giao ước cũ con người nỗ lực "ghi nhớ" luật pháp và cố gắng làm theo. Trong khi đó, Kinh Thánh chép rất rõ ràng về giao ước mới là " Chính Chúa sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Đức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta.
11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,".
Và suy gẫm trong Tân Ước ấy chính là NGHE LỜI CỦA ĐẤNG CHRIST. Đấng Christ là Chúa Jesus phục sinh.
Rô-ma 10:17 Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng.
Thứ 4: Hết lòng giữ theo phép tắc nó là gì?
Phao-lô nói về sự tuân giữ luật pháp theo cách này trong
Rô-ma 10:3-5
3 Bởi họ không nhận biết sự công bình của Đức Chúa Trời và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời;
4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
5 Vả, Môi-se luận sự công bình đến bởi luật pháp cách nầy: Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống.
Sự tuân giữ trong luật pháp đòi hỏi nơi con người ấy chính là LÀM (Hễ ai làm theo điều đó thì nhờ đó mà sống.)
Nhưng cách tuân giữ trong giao ước mới thì là TIN:
Rô-ma 10:6-11
6 Nhưng sự công bình đến bởi đức tin, thì nói như vầy: Chớ nói trong lòng ngươi rằng: Ai sẽ lên trời? ấy là để đem Đấng Christ xuống;
7 hay là: Ai sẽ xuống vực sâu? ấy là để đem Đấng Christ từ trong kẻ chết lại lên.
8 Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin và chúng ta giảng dạy.
9 Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu;
10 vì tin bởi trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi.
11 Vả, Kinh-Thánh nói rằng: Kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn.
Câu 8: Nhưng nói làm sao? Đạo ở gần ngươi, ở trong miệng và trong lòng ngươi. Ấy là đạo đức tin và chúng ta giảng dạy.
Có sự khác biệt rõ ràng trong việc tuân giữ trong hai giao ước. Giao ước thứ 1 là dựa hoàn toàn trên nỗ lực của con người. Trong khi giao ước thứ 2 là dựa trên ĐỨC TIN nơi nỗ lực của Chúa Jesus Đấng đại diện cho chúng ta hoàn tất luật pháp. Bởi vậy:
Rô-ma 8:4 vì Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
Kết luận:
Gia-cơ 1:25 và Giô-suê 1:8 hoàn toàn khác biệt.
Giô-suê 1:8 Con người phải GHI NHỚ mọi điều khoản của Luật pháp Môi-se, phải cố ghi nhớ lấy và nỗ lực hết sức để vâng giữ. Khi ấy, người đó mới có kết quả là ĐƯỢC PHƯỚC và MAY MẮN ( đúng hơn là THỊNH VƯỢNG - prosperous).
Trong khi ấy, Gia-cơ 1:25 là: Xét kỹ luật pháp trọn vẹn do nơi công tác hoàn tất của Đấng Christ tại thập tự giá, là luật của sự tự do, không còn ở dưới sự ràng buộc của luật pháp mà ở dưới sự dẫn dắt của Thánh Linh sự sống, của tình yêu thương, chẳng phải nghe rồi quên đi mà bền lòng giữ lấy - tức là nghe đi nghe lại - để đem đến đức tin vì đức tin đến bởi điều chúng ta nghe thì như vậy chúng ta chắc chắn được phước vì sự vâng phục Lẽ Thật trong Tân Ước là Hễ ai tin Con thì được sự sống đời đời. Chúng ta tin Chúa Jesus và công tác hoàn tất của Ngài đó chính là lí do chúng ta được phước và qua đó khiến chúng ta vâng phục Chúa và vâng phục lẫn nhau.
Joshua Phạm
